Nguyên Đỗ

Thương Quá Người Ta Ơi


Thương quá nhỉ, những lần người ta gọi
Nhớ làm sao, sao nhớ quá đi nơi
Em bây chừ trường lớp trở lại rồi
Bài vở cũng chất chồng đang chờ đợi
 
Thương người ta, mỗi trưa chiều sáng tối
Lo việc nhà, lo việc lớp bôn ba
Đi thăm nom, săn sóc bệnh cho Cha
Người con gái bấy tuổi mà bận rộn
 
Thương người ta, giữa cuộc đời bề bộn
Vẫn gọi nhau, âu yếm hỏi han thăm
Anh bình yên, vẫn nhớ mãi thương thầm
Người em gái ở xa nhưng gần gũi
 
Thương lắm đấy, bông cúc trắng tiểu muội
Anh gởi em, em nhé, một nhành bông
Sáng hôm nay nhu nhú nở đẹp lòng
Ngay trước ngõ đón chào mùa Thu mới
 

Được bạn: HB 24.08.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thương Quá Người Ta Ơi"